Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 7, 2011

ngày-chưa-đến

Hình ảnh
Anh có nhớ một người đùa bỡn với cái mặt nạ cười rồi không sao cởi được đau đớn mệt nhoài kiệt sức tuyệt vọng ôm vai, cái mặt vẫn cười? anh có trông con ốc suốt đời mang cái vỏ của mình nhưng cất đi gánh nặng trên lưng nó cũng không sống nữa? Em như con chim say nắng gió luôn làm bị thương bởi chính đôi cánh của mình [LQV] Con người ta nếu can đảm đối diện với tất cả những nỗi sợ hãi của mình thì có đủ sức để bước qua nó rồi quay lại chỉ để cười khinh miệt những hòn-đá-bé-nhỏ ấy? Tôi bị chứng khó ngủ. Chung quy của cái bệnh ấy là vì tôi có rất nhiều nỗi lo lắng, lo cho tương lai, lo cho năng lực bản thân không đảm đương nổi những điều sắp xảy đến, lo cho những chướng ngại vật mới mà mình phải đối diện và gộp tất cả chúng lại là hai chữ mà chỉ cần nhắm mắt lại và bình tâm thì tôi sẽ bước qua đó là ngày-mai. Ngày mai suy cho cùng vẫn là ngày chưa đến. Dẫu chỉ là nhắm mắt và để yên tất cả làm cái hành động người ta gọi là ngủ để nhẹ nhàng lướt qua thì những cái ẩn số của phía bên kia vẫn