Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 11, 2010

Perhaps love [Nếu như yêu]

Hình ảnh
Không Đề Nguyễn Thụy Kha Ðưa người yêu qua nhà người yêu cũ Rơi cơn mưa ban trưa Thấy hồn mình tách thành hai nửa Nửa ướt bây giờ nửa ướt xa xưa Một buổi học môn Thể loại văn học, cô Khánh Vân giảng bài này. Mình còn nhớ chút chút lời cô nói: "cuộc đời con người không dài mà cũng chẳng ngắn, người ta khổ nhiều bởi luôn phải nhớ và không thể lãng quên những điều mình muốn quên." Nếu đã không thể lãng quên quá khứ thì cách tốt nhất là chấp nhận nó. Dù có đau, có ám ảnh hay hạnh phúc, thỏa lòng với quá khứ thì tất cả chúng đã là điều ta chẳng bao giờ xóa bỏ nổi. Những điều khó nắm bắt mới là những điều đáng được trân trọng và tình yêu cũng không ngoại lệ. Thù hận có thể giúp người ta tồn tại nhiều năm nhưng tình yêu thì đem lại sức sống cho cả một đời người. Hạnh phúc và đau khổ chẳng bao giờ tách biệt nhau. Chúng luôn cùng tồn tại trong tình yêu. Hãy biết trân trọng những gì đang có và chấp nhận những điều đã qua. Vì suy cho cùng hạnh phúc hay đa

hai nửa vỏ sò

Hình ảnh
Tâm lý học cho rằng: trong những tình huống có vấn đề, khi con người nảy sinh ra nhu cầu thì sẽ xuất hiện xúc cảm. Có nghĩa là tùy vào việc có hay không thỏa mãn nhu cầu mà xúc cảm đó sẽ là tốt hay xấu. Nhưng có một điều buộc phải quan tâm đó là tình cảm có xuất phát điểm từ những xúc cảm. Khi bạn liên tiếp có nhiều xúc cảm trước 1 đối tượng thì chắc chắn bạn sẽ phải có tình cảm với đối tượng đó. Vì dù yêu hay ghét bạn đã bị vướng phải một gánh nặng là luôn nhớ đến họ! Vậy cho nên ông bà ta vẫn có câu: "Ghét của nào trời trao của ấy" . Nếu không muốn phải sống cả đời với người mình từng ghét thì tốt nhất là đừng ghét ai cả vì khi bạn ghét ai đó, bạn sẽ tạo ra liên tục những xúc cảm xấu dẫn đến việc phải luôn giữ hình ảnh đối tượng trên não của mình. Ai cũng thích mình sẽ sống hạnh phúc bên người mình yêu thương nên hãy yêu thương mọi người để được sống với những người mình yêu thương... --- Mỗi con người là một thế giới phức tạp chứa đựng trong một thế giới to lớn hơn

chiều mưa...

Hình ảnh
Chiều qua về trời mưa. Một mình xuống xe buýt, đi vô định trong siêu thị Coop Mart LTK. Gọi cho ba không được nên phải dừng ở trạm đó để tránh  mưa. Sao tự thấy mình đáng thương quá,cứ dạo quanh nơi đó mà chẳng biết làm gì,đi đâu. Cầm điện thoại,check list, không có một cái tên nào khiến mình đủ can đảm để nhờ cậy. Mình giống kẻ ăn mày đi lãng du tìm tình thương. Trong khi đó, ai cũng biết tình thương thì chỉ có thể tự trao tặng chứ không thể khẩn cầu được ban cho. Hôm qua học thơ Tagore, cô Trang nói: khi yêu ai cũng biết là nỗi buồn nhiều hơn niềm vui nhưng tình yêu thì luôn đẹp. Chỉ có những người không yêu và không được yêu mới là đáng thương. Suy ra mình đáng thương suốt 20 năm nay sao? Khoảng cách giữa những yêu thương mỏng manh lắm. Yêu đó, ghét đó. Mọi thứ ấy dễ vỡ lắm nên nếu đi từng bước mà có thể nâng niu chúng để không bị nát vụn thì mình chấp nhận cô đơn thời điểm này. Ngước mắt lên nhìn những ô cửa kính khi ngoài trời đang mưa, đường phố trắng xóa, mặt thì lem nhem, k

Halloween!

Hình ảnh
Hal-lo-ween Ma quỷ Quỷ hành xác mình Ma hạ hồn người Quỷ nhập thế tục Ma xuất thế nhân Hal-lo-ween Trốn tìm Trốn xác bất toàn Tìm hồn hoàn hảo Trốn nỗi đau khuyết Tìm hạnh phúc đầy! [Linh Võ] 31.10.10