chiều mưa...


Chiều qua về trời mưa. Một mình xuống xe buýt, đi vô định trong siêu thị Coop Mart LTK. Gọi cho ba không được nên phải dừng ở trạm đó để tránh mưa. Sao tự thấy mình đáng thương quá,cứ dạo quanh nơi đó mà chẳng biết làm gì,đi đâu. Cầm điện thoại,check list, không có một cái tên nào khiến mình đủ can đảm để nhờ cậy. Mình giống kẻ ăn mày đi lãng du tìm tình thương. Trong khi đó, ai cũng biết tình thương thì chỉ có thể tự trao tặng chứ không thể khẩn cầu được ban cho.

Hôm qua học thơ Tagore, cô Trang nói: khi yêu ai cũng biết là nỗi buồn nhiều hơn niềm vui nhưng tình yêu thì luôn đẹp. Chỉ có những người không yêu và không được yêu mới là đáng thương. Suy ra mình đáng thương suốt 20 năm nay sao? Khoảng cách giữa những yêu thương mỏng manh lắm. Yêu đó, ghét đó. Mọi thứ ấy dễ vỡ lắm nên nếu đi từng bước mà có thể nâng niu chúng để không bị nát vụn thì mình chấp nhận cô đơn thời điểm này.


Ngước mắt lên nhìn những ô cửa kính khi ngoài trời đang mưa, đường phố trắng xóa, mặt thì lem nhem, khao khát được òa khóc như đứa trẻ bị bỏ quên. Tay mình chạm vào những giọt nước đọng ngoài cửa sổ, đó chỉ là ảo ảnh, những giọt mưa ngoài kia không thuộc về mình. Giọt mưa nói với giọt lệ: ngươi là giọt nước trong tâm hồn người,ta là giọt nước ngoài xác thân người. Nhớ tới hôm trời cũng mưa như vậy, ngồi trong xe buýt, radio mở "Yêu thương mong manh" của Mỹ Tâm - Quang Dũng. Những giọt mưa cũng mong manh dễ vỡ đấy, khi rơi cũng biết trước sẽ tan vỡ nhưng vẫn khao khát được sống là mình, vì vậy khi tan vỡ cũng chỉ là sự chuyển hóa, rồi nó sẽ thấm vào đất, vào cây cỏ, vào vạn vật trên thế gian, nằm trong tất cả, thuộc về tất cả và sống cùng tất cả. Sự mong manh đó yêu thương cũng làm được.


20! Mọi sự trước mắt đến với mình cũng chỉ là những khám phá về thế giới. Khi hòa nhập vào cuộc sống là chính mình vẫn luôn hạnh phúc nhất. Có những điều bây giờ đối với mình vẫn còn là bí mật. Giống chiếc hộp ma thuật chứa đựng đủ thứ xúc cảm trong ấy chờ chủ nhân của nó đến. Nhưng khi đã nhận được chiếc hộp đó thì phải giữ lấy chiếc chìa khóa để mở nó ra. Mình đang chờ một ai đó trao chiếc chìa khóa đó cho mình. Lúc ấy mình sẽ cùng người khám phá những điều kì diệu trong chiếc hộp kia...

---

27 - The Gardener

"Hãy đặt lòng tin vào tình yêu cho dẫu tình yêu mang lại khổ đau. Chẳng nên khép kín lòng mình như thế"

"Không đâu anh, lời anh tối nghĩa em không hiểu"

"Em ơi! Trái tim ta có cũng chỉ để đem cho người đời với giọt lệ, với bài ca"

"Không đâu anh, lời anh tối nghĩa em không hiểu"

"Nguồn vui mong manh như giọt sương mai vừa mới nở cười đã vội vàng chết yểu. Nhưng u buồn thường dai dẳng khó tan. Hãy để tình yêu khổ đau trong mắt em bừng tỉnh"

"Không đâu anh, lời anh tối nghĩa em không hiểu"

"Hoa sen nở khi thấy ánh mặt trời rồi mất hết nhuỵ tinh và chẳng bao giờ giữ nguyên hình nụ búp trong sương lạnh vĩnh cửu mùa Đông"

"Không đâu anh, lời anh tối nghĩa em không hiểu"

Tagore

Dịch: Đỗ Khánh Hoan

---

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

"tôi trong mắt tôi"

Perhaps love [Nếu như yêu]

sẽ có lúc...